Tư Liệu Ghi Từ Thiền Đường H.V.E Để Phục Vụ Tham Khảo Thêm (1978)
Một sự kiện vô cùng quan trọng đã đến với trần gian, một cách gần như thầm lặng, một số nhỏ người tu được biết đến: đó là Thượng Đế đã xuống thế, ngay tại thủ đô miền Nam nước Việt này.
Thượng Đế đây tức là Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đại Thiên Tôn, hay Huyền Khung Cao Thượng Đế (theo danh từ Cao Đài), hay là Đức Chúa Trời, Đức Chúa Cha, hay Hắc Bì Phật Tổ, hay là Chúa Tể Càn Khôn Vũ Trụ, Đại Hồn, Đại Linh Quang, Đại Ngã, Cha Linh Hồn của muôn loài vạn vật v.v...
Thật là một đại hồng ân, một ơn phước vĩ đại đối với xứ sở nhỏ bé được chọn làm Thánh Địa sau này. Sự việc đã đến dễ dàng, bất ngờ, nên ta coi thường nó. Nhưng nghiệm cho kỹ, nó còn to lớn, quan trọng hơn cả thời kỳ Đức Giêsu, Đức Thích Ca lâm phàm, vì đây là một đấng trên cả hai vị này. Ngài xuống đây để sửa soạn rao giảng Long Hoa Đại Hội, độ và dẫn dắt các con Ngài, những Tiểu Hồn, tu tiến đặng được qua Long Hoa, và trở về với Ngài.
Đây là một trường hợp dị thường, xưa nay chưa hề có, một vị chúa tể Càn Khôn xuống thế gian. Sau đây, tôi lần lượt thuật lại cùng các bạn những điều mà tôi được biết về hiện tượng này:
Vào năm 1976, Ngài phân thân điển quang xuống ngự tại bản thể của cô Kim, một linh căn được Ngài chọn. Linh căn này căn cơ lớn trung bình, nhưng có hạnh nhẫn nhục bố thí cao, có sự cố gắng, phấn đấu cá nhân, ăn chay trường tu nhiều năm theo Tây học: cựu nữ sinh trường dì phước Couvent des Oiseaux Đà Lạt, đã đỗ cử nhân và có nghiên cứu thông hiểu giáo lý bên Thông Thiên Học. Ban đầu, luồng điển Ngài xuống có báo mộng cho bà thân mẫu cô Kim hay (và bà này mới chịu lạy con mình) và cho cô hay Ngài là ai.
Nhưng bản tánh theo Tây học, không có mê tín dị đoan, và có sự hiểu biết về tâm linh (nhờ học hỏi Thông Thiên Học) cô Kim không chịu tin và nghi ngờ đó là ma quỷ nhập xác. Nhưng cô thấy luồng điển xuống thì cô khỏe khoắn, sáng suốt, tỉnh táo, thanh tịnh hơn và vẫn tự chủ được (nếu trường hợp ma quỷ thì người bị nhập sẽ mê đi, không biết gì hoặc nếu còn tỉnh thì cũng mất sáng suốt, thành lờ đờ, không làm chủ được mình).
Ngài có dạy đạo cho cô, giúp mở huyệt trên bộ đầu, và Ngài cũng dạy cho cô về Pháp Lý Vô Vi Huyền Bí Học (do ông Tám truyền). Về pháp công phu có Soi Hồn, Pháp Luân Thường Chuyển khử trược lưu thanh, như ông Tám đã dạy... v.v...
Ngọc Hoàng Thượng Đế đã ra đời tại Việt Nam |
Cô Kim vẫn chưa chịu tin và Ngài chỉ cô nên lập sớ thưa cùng Trời và ba ngày ba đêm khấn vái giữa trời đất, tứ phương thì sự giả trá sẽ không dám. Cô bèn làm như vậy thì sau cùng nghe tiếng Ngài cười và nói: “Chính là TA đây, chứ đâu ai, con!”
Có lần, Ngài khuyên cô đến gặp ông E. nơi thiền đường, giao thiệp cho biết. Cô cũng được quen nơi đây mấy năm về trước nhưng lâu quên mất đường, và Ngài đã chuyển điển giúp cô tìm ngay đến nơi. Cô có thuật cho nơi đây biết về trường hợp Ngọc Hoàng giáng xuống cô. Vào lúc bấy giờ, ông Tám vắng mặt đã lâu ở Saigon, nên không có người tu nào có khả năng tâm linh cao để có thể xác nhận được là giả hay thật.
Mãi đến mấy tháng sau, khi ông Tám về Saigon, cô Kim trở lại thiền đường với một lá thư dài kể rõ ràng tỉ mỉ từ đầu đuôi những sự việc đã xảy đến với cô, và yêu cầu ông Tám gặp cô xác định dùm thực hư thế nào. Cô được giới thiệu đến nơi gặp ông Tám. Mới đầu ông Tám cũng không ngờ có chuyện Ngọc Hoàng xuống trần như vậy, và cho rằng đây là trường hợp một vị thiêng liêng nào mượn xác đó thôi. Nhưng sau, ông xuất hồn lên trên xét mới biết được chính đúng thật là luồng điển của Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đại Thiên Tôn phân thân xuống thế, và ông mới xác nhận cùng cô Kim và các người tu theo ông. Từ đó cô Kim mới yên trí và tiến bộ nhanh nhờ sự dạy dỗ của Ngài.
Hai điều quan trọng và phấn khởi nhất đối với các người tu theo pháp ông Tám là được biết Ngài đã chứng quả Phật cho ông Tám, và xác nhận Pháp Lý do ông Tám truyền là chánh pháp và là một pháp môn tu tắt, mau nhất để mở huệ. Đó là một pháp môn đã có trong càn khôn vũ trụ, nhưng đến cuối Hạ Ngươn này, Ngài mới chuyển cho ông Tư tìm ra và truyền lại cho ông Tám và phổ biến cho nhân loại. Ngài cũng tiết lộ y như ông Tư đã có nói trước, là pháp này sẽ được phổ biến sau này một cách sâu rộng cho toàn thể thế giới nữa.
Ngài cho biết là vì có căn duyên với ông Tám, nên Ngài mới cho ông Tám (và nhờ đó một số nhỏ người tu theo ông có đại căn duyên) mới được biết Ngài giáng phàm vì còn trong thời kỳ ẩn. Màn này là màn Ngài cho diễn tuồng, thì phải để cho họ diễn xong mới tới phiên Ngài lộ diện. Vì vậy trong thời kỳ này Ngài không muốn cho nhiều người biết và tin Ngài.
Ngài có cho biết đến màn Ngài ra thì không tin cũng phải tin. Bên Cao Đài Giáo cũng nói có Tiên Thánh xuống cơ tiết lộ cho biết Ngọc Hoàng đã xuống tại Saigon nhưng không cho biết rõ nơi đâu. Ông Tám, sau một thời gian gần bên Ngài, đã thử thách Ngài về đời, về đạo, và được học hỏi nhiều nơi Ngài, thì càng ngày càng thấy sự siêu việt, toàn trí toàn năng của Ngài. Ông nhận thấy đạt đến quả Phật mới chỉ là Đại Giác chứ chưa được Toàn Giác như Ngọc Hoàng, chỉ mới từ bi, thanh tịnh chứ chưa cực từ bi, cực thanh tịnh. Nhờ sự dẫn dắt và giáo huấn của Ngài, ông Tám tiến vượt bực hơn trước nay và luồng điển càng ngày càng sáng hơn trước.
Ngài dạy đạo về siêu thượng thừa, về vô thừa. Nhiều điều Ngài dạy xưa nay chưa hề có kinh sách hoặc vị Thầy, vị sư nào dạy tới. Ngài cho biết ông Tám là vị Phật đầu tiên tại thế được Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đại Thiên Tôn dạy. Sau này qua thời Thượng Ngươn, nhiều vị Phật sẽ xuống trần và được Ngài dạy. Ngài là Đại Hồn, chính là Cha thật của chúng ta. Ngài cho các con Ngài xuống thế học hỏi tiến hóa, nhưng phần nhiều vì mê trần, nhiễm trần nên quên mất đường về. Cho nên vào cuối Hạ Ngươn này, đích thân Ngài xuống để rao giảng Long Hoa Đại Hội và dẫn dắt nhân loại tu hành đặng được trở về với đấng Cha lành.
Ngài sẽ độ cho tất cả mọi linh căn, không bỏ sót đứa con nào của Ngài vì Ngài thương tất cả. Ngài sẽ xét riêng từng trường hợp một, nếu có sự cố gắng tu hành, có sự phấn đấu cá nhân, thì sẽ được chấm điểm. Sự cố gắng phấn đấu cá nhân còn quan hệ hơn căn cơ cao thấp (như điển hình trường hợp cô Kim, căn cơ lớn trung bình, nhưng có sự cố gắng, sự phấn đấu, nên được Ngài chấm). Xin kêu gọi cùng tất cả những bạn tu, không phân biệt tôn giáo, chủng tộc, chúng ta hãy cố gắng tu đi kẻo trễ, cố gắng sửa tâm tánh, cố gắng học bi, trí, dũng để cho kịp và được chọn qua Long Hoa Đại Hội và hưởng đời Thượng Ngươn Thánh Đức, Thiên Đàng tại thế, Phật Tiên đại đồng.
H. V. E. Hè Mậu Ngọ (1978)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét